Lil Pick
Lil Pick

mấy con mèo

mấy con mèo

3 Plays

27 Aug 2020

Như là đã chứng kiến tất cả một đời sống hối hả -nhà tôi gần phố Trong một lần đó, do là may mắn cho tôi tìm được người bạn đồng hành Dù mong manh nhưng cả hai lột tả cùng một tầng số, Đô thị vô vị là mảng bám mà vòm họng tồn đọng Và ta đi xuyên qua nó với một tâm hồn rỗng Đủ để mãn nguyện cho ta xin chào và đặt một niềm tin vào Không thần linh nào muốn ta hoàn hảo bằng cách cho vào đời một cái máy in màu. Thứ duy nhất để ngăn cách con người chính là ngôn ngữ (oh) Binh pháp giao tranh là của Tôn Tử Nơi tôi nằm xuống sẽ làm đường về làng cho cô thôn nữ Nơi tôi nằm xuống sẽ là cây sẽ là giấy và sẽ là một nấm mồ mà tôi chôn chữ. Xác con xin bón cho cái cây phượng sân trường Mang nước, xẻng, cuốc mượn dân thường Sau công việc tay chân, lưng tựa chân tường. Tôi chạm vào thứ cho là dơ bẩn nhất: cứt Thả nó vào đời thì lòng vẫn bứt rứt Người ta đạp lên nó với hình thù của bàn chân, có lúc thì tròn lúc thì vuông Nên ta yêu mái nhà, yêu mấy con mèo, yêu ổ bánh mì luôn! Mấy con mèo tụi nó ngước mắt nhìn mỗi khi mà nghe thấy trong phòng khua chén dĩa Mai tao bán lời này đi với cái giá nào bây giờ khi mà giàn phát nhạc của người mua kén đĩa? Trong cuộc đời này,con chỉ là đứa chưa từng nghe lời thầy Cuộc đời này con là đứa sau cùng của một đống đổ nát, từ chỗ này sang chỗ khác Là niềm đau người ta đang phổ nhạc Và là niềm tin tận sâu trong lũ bạn Thương miền Trung, mong lũ cạn Thương vùng quê tôi năm nào phủ đạn Có những cái đẹp cho dù bán ta ko thể nào mua được hết đó sẽ là mù quáng. Không ai là chủ, không bị sở hữu đó chính là hoa Hoa và ta luôn chung một bản hoà ca Hoa đã có từ lâu trên cung đàn, phím, bút Hoa vươn nhánh ra trong công trình kiến trúc Khối kim tự tháp nằm trên một hình cầu Trong khối hình cầu có chứa đựng những chiều sâu Không nơi nương náu nên gửi cho đại dương giấu Tránh xa nơi đất liền tanh tươi, vươn máu Để khi mắt gần mờ, tai dần kém Không thể ghi bàn chỉ trong 1 lần ném. Dòng thời gian nào giúp cho tôi về được với tụi nhỏ Nơi chúng nó vui đùa bên bụi cỏ Quá nhiều địa điểm đã được phóng tên lửa Sao ông không về nhà? Con mèo ngóng bên cửa Còn đường cống, còn cả đống nên sửa Sao ông không về nhà trước khi nhanh chóng quên nữa (Oh) Nhìn ra không gian được dán băng keo đen Ta là những kẻ mang theo khăn, đeo khoen Là tâm ngôi sao sáng, là ngòi nổ đột ngột Là năm trời hạn hán, mưa không hề đổ một hột. Rồi người lạc lõng, đi tìm một hạt giống Cho cánh hạc phóng qua đồng và giúp bài nhạc sống Người lạc lõng với hạt giống nhưng nhặt rồi ươm lên bậc thềm,

1 Comments

Leave a comment

4 years ago

Như là đã chứng kiến tất cả một đời sống hối hả -nhà tôi gần phố Trong một lần đó, do là may mắn cho tôi tìm được người bạn đồng hành Dù mong manh nhưng cả hai lột tả cùng một tầng số, Đô thị vô vị là mảng bám mà vòm họng tồn đọng Và ta đi xuyên qua nó với một tâm hồn rỗng Đủ để mãn nguyện cho ta xin chào và đặt một niềm tin vào Không thần linh nào muốn ta hoàn hảo bằng cách cho vào đời một cái máy in màu. Thứ duy nhất để ngăn cách con người chính là ngôn ngữ (oh) Binh pháp giao tranh là của Tôn Tử Nơi tôi nằm xuống sẽ làm đường về làng cho cô thôn nữ Nơi tôi nằm xuống sẽ là cây sẽ là giấy và sẽ là một nấm mồ mà tôi chôn chữ. Xác con xin bón cho cái cây phượng sân trường Mang nước, xẻng, cuốc mượn dân thường Sau công việc tay chân, lưng tựa chân tường. Tôi chạm vào thứ cho là dơ bẩn nhất: cứt Thả nó vào đời thì lòng vẫn bứt rứt Người ta đạp lên nó với hình thù của bàn chân, có lúc thì tròn lúc thì vuông Nên ta yêu mái nhà, yêu mấy con mèo, yêu ổ bánh mì luôn! Mấy con mèo tụi nó ngước mắt nhìn mỗi khi mà nghe thấy trong phòng khua chén dĩa Mai tao bán lời này đi với cái giá nào bây giờ khi mà giàn phát nhạc của người mua kén đĩa? Trong cuộc đời này,con chỉ là đứa chưa từng nghe lời thầy Cuộc đời này con là đứa sau cùng của một đống đổ nát, từ chỗ này sang chỗ khác Là niềm đau người ta đang phổ nhạc Và là niềm tin tận sâu trong lũ bạn Thương miền Trung, mong lũ cạn Thương vùng quê tôi năm nào phủ đạn Có những cái đẹp cho dù bán ta ko thể nào mua được hết đó sẽ là mù quáng. Không ai là chủ, không bị sở hữu đó chính là hoa Hoa và ta luôn chung một bản hoà ca Hoa đã có từ lâu trên cung đàn, phím, bút Hoa vươn nhánh ra trong công trình kiến trúc Khối kim tự tháp nằm trên một hình cầu Trong khối hình cầu có chứa đựng những chiều sâu Không nơi nương náu nên gửi cho đại dương giấu Tránh xa nơi đất liền tanh tươi, vươn máu Để khi mắt gần mờ, tai dần kém Không thể ghi bàn chỉ trong 1 lần ném. Dòng thời gian nào giúp cho tôi về được với tụi nhỏ Nơi chúng nó vui đùa bên bụi cỏ Quá nhiều địa điểm đã được phóng tên lửa Sao ông không về nhà? Con mèo ngóng bên cửa Còn đường cống, còn cả đống nên sửa Sao ông không về nhà trước khi nhanh chóng quên nữa (Oh) Nhìn ra không gian được dán băng keo đen Ta là những kẻ mang theo khăn, đeo khoen Là tâm ngôi sao sáng, là ngòi nổ đột ngột Là năm trời hạn hán, mưa không hề đổ một hột. Rồi người lạc lõng, đi tìm một hạt giống Cho cánh hạc phóng qua đồng và giúp bài nhạc sống Người lạc lõng với hạt giống nhưng nhặt rồi ươm lên bậc thềm,

You may also like